Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Câu chuyện về trùng tang, đọc mà sởn da gà

Câu chuyện này có thể các bạn đã nghe kể hoặc đã quên nhưng nó là những gì tôi đã trải qua và khuyên các bạn phải tránh để giữ an toàn cho bản thân .
Tôi sẽ kể thật ngắn gọn .
Chuyện xảy ra cũng rất lâu rồi , từ ngày tôi còn cấp 1 ...
Năm 1997 , bà ngoại tôi mất , khi đó tôi ở cùng mẹ và chị , sau khi làm ma chay cho bà xong trong khoảng thời gian đến 49 ngày xảy ra những việc rất kỳ quái :

- Vào một đêm khi đang ngủ , tôi bỗng giật mình tỉnh giấc vì nghe có tiếng động lạ ngoài cửa sổ ..... Tiếng như có ai đó đang gõ cửa .... và thực sự như vậy .... khi ko còn mơ màng trong giấc ngủ tôi nằm trên giường , nghe rõ những tiếng gõ đó .... cốc cốc cốc .... chỉ 3 tiếng dứt khoát ....
Rồi cảm nhận như có luồng gió nhẹ lại lướt về phía cửa chính và xoay nắm tay cầm của cửa chính ... cứ như vậy , tôi nằm bất động , tim đập thình thịch , trong đầu suy nghĩ ko biết là đang có chuyện gì xảy ra .... quay sang mẹ và chị vẫn ngủ ko hề hay biết , ko dám gọi 2 ng dậy .... Tôi nằm bất động vừa sợ hãi , vừa lắng nghe những tiếng động phát ra do nắm tay cửa bị xoay xoay và lại đến cửa sổ bị gõ 3 tiếng ....
Khoảng nửa tiếng nằm chết lặng , nín thở và sợ hãi cùng những tiếng động đó đến khi mẹ tôi xoay người ... ngay lúc đó có một lực tác động cực kỳ mạnh vào ngay đầu giường sát cửa sổ .... uỳnh ... mẹ và chị tôi bật dậy vì cả giường bị rung mạnh ... dường như hiểu có điều bất thường mẹ ra hiệu cho 2 chị em tôi im lặng .
Ngay lúc đó tôi nhảy xuống giường và làm cho nửa bô nước tiểu ... ( hồi đó chưa có nhà wc khép kín chỉ để bô đi wc trong nhà ban đêm thoai )

Hôm sau mẹ và chị hỏi lại diễn biến đêm hôm qua vì tôi là ng chứng kiến gần như toàn bộ sự việc đó ... Một không khí nặng nề bao trùm gia đình ... vì mẹ tôi rất lo sẽ có chuyện ko tốt cho cả 3 mẹ con

- Mấy hôm sau ... đêm xuống ... lần này là mẹ tôi chứng kiến toàn bộ .... thật đáng sợ ... Đang ngủ bỗng mẹ tôi thấy người nặng trịch và tê dần ... giật mình tỉnh thấy một bóng đen ... nó đang kéo mẹ tôi ra khỏi cửa sổ ... cố vùng vẫy và hét lên ... bóng đen đó biến mất 1 lúc ........
........... Và 1 lúc sau nó trở lại ( chị em tôi vẫn ngủ ko hay biết ) ... lần này chị tôi là nạn nhân và nó bắt đầu kéo chị tôi đi ... mẹ tôi ra sức giữ nhưng bất thành .... đến lúc chính cái bóng đen đấy sắp lôi được chị tôi ra khỏi nhà thì một con rồng xuất hiện cuốn lấy bóng đen đó và biến mất ....
Ngay sau hôm đấy , mẹ tôi đi đến thầy bói để làm bùa cho cả 3 mẹ , con .... thầy bói có nói đó là do bà tôi chết trùng nên nhà bị ma ám ..... Rồi dặn 3 mẹ con luôn phải mang theo bùa và khi đi ngủ lót dao ở đầu giường ....
Sự việc thứ nhất tôi chứng kiến thật 100% , sự việc còn lại được mẹ kể lại vào ngày hôm sau nên tôi ko dám chắc thực hư ra sao , có thể mẹ tôi ngủ mê nhưng cũng là một giấc mơ đáng sợ vì nó xảy ra chỉ cách mấy hôm sau sự việc đầu tiên .

Vì vậy tôi khuyên các bạn nếu có gặp trường hợp tương tự như tôi hãy im lặng để bảo đảm an toàn cho người thân và bản thân mình . Ở chợ mẹ tôi trc kia có một cô tên là Ánh , nhà không có ai mất nhưng nửa đêm có người gõ cửa , ra mở cửa và bị ma nhập , bây giờ như người mất hồn , chữa mãi ko khỏi ... Nhà cô ấy bên gia lâm , bán vật liệu xây dựng và đồ dùng cho nhà tắm !

Câu chuyện này những ai đọc và tin thì cảm ơn các bạn đã đồng cảm , những ai không tín hoặc chưa trải qua có thể không tin , cho là hoang đường gió máy này nọ thì cũng xin vui lòng cm lịch sự
Tôi lập topic để chia sẻ cùng mọi người chứ ko vì mục đích câu thanks đâu nhé
Chuyện thứ 1 :
Gia đình nhà tôi có người chú bị chết đuối. Vợ của chú sau đó cũng nhảy sông tự tử để lại mấy đứa con còn nhỏ cho người mẹ của chị nuôi dưỡng. Thời gian không lâu sau đám tang của thím, ông ngoại mấy đứa nhỏ một đêm kia nằm ngủ, chiêm bao thấy chú thím và nghe họ nói là họ sẽ về để bắt đi đứa con út vì họ ngày đêm thương nhớ nó lắm. Sáng ra, khi ông kể chuyện này lại cho vợ nghe (bà ngoại mấy đứa nhỏ) thì bà hoảng sợ và bà la lên: 'Đừng có bắt nó, để đám con đây tao nuôi hết, đừng có bắt đứa nào hết đó’. Ngay đêm hôm đó, ông lại nằm chiêm bao, thấy hai vợ chồng chú thím về. Họ ra dáng buồn rầu và họ cương quyết nói là họ không thể không có đứa con út, cho nên không thể để nó lại với ông bà ngoại được, và cho biết là một tháng nữa họ nhất định sẽ mang nó đi.

Từ đó cả nhà ông bà ngoại đều để ý coi ngó mấy đứa nhỏ cẩn thận, đặc biệt là đứa út, lúc nào cũng nơm nớp sợ nó xảy ra chuyện. Thời gian thấm thoát qua đi, đã gần một tháng từ ngày ông ngoại ngủ thấy ba má của đám nhỏ về đòi con. Ngày hôm đó là ngày cúng giỗ, ai nấy chạy lo chuyện cúng kiến nên quyên khuấy đi đứa nhỏ. Đến lúc bà ngoại sực nhớ ra hỏi thằng bé đang ở đâu, người nhà mới tá hỏa đi tìm. Họ tìm ra đứa nhỏ ở cái mương sau nhà, nó đã một mình bò ra đó và bị ngộp nước vì cắm đầu xuống mương. Bà ngoại thiếu điều chết ngất, và tự trách là đã được báo trước mà không giữ được mạng cho cháu mình.

Đêm đó, ông ngoại ngủ nằm chiêm bao. Hai vợ chồng và đứa cháu út xuất hiện. Họ tỏ ra vui vẻ nói là gia đình họ đã được đoàn tụ. Từ đó về sau ông ngoại không còn thấy họ nữa. Những đứa con khác của họ đều được ông bà ngoại nuôi lớn khôn.

Chuyện thứ 2 :
Câu chuyện thương tâm này xảy ra vào khoảng năm 1993 cho gia đình 1 người bạn của QN, tên Tài làm nghề kiến trúc sư. Gia đình của Tài có tới 9 người bác và 1 người cô. Năm đó đúng ngày giỗ bên nhà thông gia ở đảo Thạnh An, toàn đại gia đình nhà mỗi bác có 1 người đại diện để đi dự đám, có nhà cử 2 người đi dự đám, còn ba của Tài thì không đi. Những bác đại điện từ Long Thành phải ra Cần Giờ, từ đó đón tàu đi ra Thạnh An. Tàu không may bị chìm và tất cả mọi người đi đám giỗ hôm đó đều chết hết trừ 1 người cháu tên là Rái, biệt danh là Rái Biển, người này bám vào lưới của ngư dân mà sống thoi thóp mấy ngày trời cho đến khi có tàu đến cứu.

Lại đúng cái ngày đó 1 năm sau. Tài kể với QN là ngày đó Tài về Long Thành dự đám giỗ của 8 người trong giòng họ bị chết đuối năm ngoái. Anh Rái Biển cũng bình yên cho đến ngày giỗ. Đêm đó Tài không sao ngủ được vì anh Rái bên cạnh cứ khóc la liên tục, và trong lúc ngủ vẫn như có vẻ dằn co với ai đó, vừa đau khổ vừa sợ hãi, Tài nhìn thấy anh mồ hôi dầm dề, đúng gặp ác mộng. Tài đánh thức anh dậy, anh kể rằng vừa mới nhìn thấy mấy người bác chết đuối về vừa khóc vừa than van ở dưới đó vừa đói vừa lạnh khổ sở lắm, và một mực lôi
kéo anh theo, họ vừa than vừa trách sao anh Rái lại bỏ họ. Thật là thảm thiết và dễ sợ lắm. Khi nghe anh Rái kể như vậy thì cả nhà Tài cũng phát hoảng, họ linh cảm có điều gì đó bất ổn và khủng khiếp sẽ xảy ra cho anh Rái. Thế là gia đình giấu tất cả chìa khóa xe và cố gắng giữ để anh Rái không ra đường. Độ 11 giờ trưa, khi cả nhà đến lúc cúng kiến tìm mãi không thấy anh đâu. Họ phát hiện anh đã lén chôm chìa khóa lấy xe và đi tự lúc nào, cũng là vừa lúc có người đến báo anh Rái vừa bị đụng xe chết trên đường khi vừa ra khỏi nhà 1 đoạn không xa.

Cả gia đình Tài nghe tin xong như chết điếng vì kinh hãi. Riêng Tài là người theo chủ nghĩa vô thần trước giờ, nhưng sau khi chứng kiến tận mắt chuyện này thì không thể không tin vào linh hồn và thế giới huyền bí.


[IMG]
Chuyện thứ 3 :
BB được nghe mẹ kể chuyện về cậu mợ của BB. Chị dâu của mẹ tức là người mợ của BB bị bịnh bướu cổ, đến lúc bướu phát triển thì không thở được. Lúc đó cậu của BB chạy đi tìm thuốc đông y, nhưng thuốc về đến thì mợ đã chết. Năm đó mợ 31 tuổi và mợ đang mang thai đứa con thứ hai, cũng sắp đến ngày sanh. Gia đình mời thầy đến coi thì thầy nói mợ chết vào ngày trùng nên phải chôn ngay. Và theo tục lệ thì khi người mẹ mang thai bị chết thì người ta trồng một cây chuối mập mạp tươi tốt ở gần mộ, đến khi chuối trổ buồng thì người mẹ được siêu thoát. Gia đình BB cũng bứng một cây chuối từ bụi chuối để chôn gần mộ của mợ. Mà lạ thật, sau 3 ngày thì cây chuối trổ buồng, cũng đúng là vào ngày mở cửa mã, và người ta tin rằng cây chuối trổ buồng là bà mẹ ở cõi bên kia cũng đã sinh nở.

Mẹ BB kể là mợ chết rồi linh lắm, sau 3 ngày thì cậu thấy mợ về và kêu cậu gởi áo em bé cho mợ mặc cho con. Cậu đã đốt nhiều áo cho mợ. Và cứ vào chiều về thì mợ về để dỗ cho đứa con đầu của mợ vì nó nhớ mợ nên khóc hoài. Mẹ đã thấy mợ về trong bộ đồ mặc khi chôn, và mợ đi tới lui trong nhà như lúc còn sống, thấy mợ giặt quần áo, thấy mợ lo cho đứa con chưa đầy 1 tuổi. Ông ngoại cũng có thấy mợ về.
Năm năm trôi qua, ngoại thấy cậu gà trống nuôi con tội nghiệp quá, và cũng vì chuyện làm ăn của gia đình phát triển nên cũng cần thêm người giúp sức nên ngoại đề nghị cậu tái hôn. Cậu cũng cưới vợ nhưng hằng ngày cậu vẫn thắp nhang cho mợ, vì mợ vẫn thường hay về vào buổi chiều. Người vợ mới cưới thấy vậy nên giận quá, lấy hình của mợ quăng xuống bào (vũng nước). Từ đó cậu không còn thấy mợ về nữa.

Mẹ BB kể tiếp là một thời gian sau thì gia đình đi bốc mộ cho mợ thì tình cờ phác giác ra có cây sắt đóng ngay chính giữa và ngay ở đầu mộ của mợ, và còn có một cái tỉnh (cái hủ) trong đó có những thứ mà người biết chuyện nói đó là trứng gà luộc và ốc luộc mà thầy pháp dùng để ếm vong hồn người chết, với lời nguyền khi nào ốc luộc và trứng gà nở ra con thì hồn mới về nhà được. Hèn gì mà mợ không về nhà được nữa. Khi hiểu được là chính người vợ sau này đã mời thầy pháp ếm mộ của mợ thì cậu đã ly dị mợ thứ hai, và sống một mình luôn cho đến nay. Buồn là cậu uống rượu và đến nay cậu đã 86 tuổi mà vẫn còn hay ca bài "Ôi ta buồn ta đi lang thang.. bởi vì ai?"...

Xin nói thêm tất cả 16 anh chị em trong gia đình của người mợ này đều không sống qua 33 tuổi. Chỉ còn lại cha mẹ già sống đời quạnh hiu và rất đau khổ. Trường hợp như vậy không biết có phải là trùng tang không nữ
a


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
-------------------------------------- linhtuty